Đánh giá game Little Nightmares 3

Đăng bởi: Ngày: 27/10/2025

Tôi vẫn nhớ lần đầu chơi Little Nightmares – một thế giới méo mó, nơi những sinh vật khổng lồ rình rập trong bóng tối và đứa trẻ nhỏ bé phải lẩn trốn để sống sót. Nó không chỉ là game kinh dị, mà là một câu chuyện ẩn dụ về sợ hãi, cô đơn, và tổn thương tuổi thơ. Vì thế, khi nghe tin Little Nightmares 3 được giao cho Supermassive Games, tôi vừa háo hức, vừa lo lắng. Supermassive nổi tiếng với những game kể chuyện như Until Dawn hay The Quarry – đôi khi xuất sắc, đôi khi thất bại. Liệu họ có thể hiểu được tinh thần mộng mị đầy ám ảnh của dòng game này?

Bốn giờ đồng hồ sau khi hoàn thành trò chơi, tôi nhận ra: Supermassive không làm hỏng cơn ác mộng – họ chỉ khiến nó bớt đáng sợ hơn.

Hai linh hồn nhỏ giữa thế giới vỡ vụn

Little Nightmares 3 đưa ta theo chân Low và Alone, hai đứa trẻ tìm đường thoát khỏi một thế giới méo mó, nơi ánh sáng chỉ làm lộ rõ hơn những điều khủng khiếp ẩn bên trong. Giống các phần trước, game không nói rõ điều gì đang xảy ra. Không lời thoại, không cắt cảnh dài – chỉ có im lặng, ánh sáng mờ ảo, và những căn phòng kể chuyện bằng chính đồ vật của chúng.

Càng đi sâu, tôi càng tự hỏi: “Chúng đang trốn khỏi ai? Hay đang chạy về đâu?”

Mỗi mảnh ghép nhỏ, mỗi hành lang, mỗi cú lia camera đều gợi ý một nỗi đau nào đó – đặc biệt là khi những đoạn hồi tưởng xuất hiện.

Và rồi đến đoạn kết, khi mảnh ghép cuối cùng lộ ra, tôi thực sự lặng người. Game không nói rõ, nhưng bạn hiểu được. Nỗi buồn len lỏi – vì một trong hai đứa trẻ có thể sẽ không bao giờ được tự do. Đó là kiểu storytelling mà chỉ Little Nightmares mới có thể làm được: không giải thích, nhưng khiến tim bạn thắt lại.

Khi nỗi sợ trở thành… sự cô đơn

Supermassive làm rất tốt phần bầu không khí – thứ mà mọi fan của series mong đợi. Ánh sáng vàng yếu ớt phản chiếu trên tường nứt nẻ, tiếng gió rít qua khe cửa, và bước chân nhỏ khẽ vang lên trong căn phòng trống. Đó là một bản giao hưởng của im lặng và sợ hãi.

Mỗi căn phòng đều có câu chuyện riêng – một tấm ảnh bị xé đôi, một con búp bê không đầu, một chiếc bàn ăn vẫn còn hơi nóng. Không cần lời thoại, bạn vẫn cảm nhận được cả một thế giới bệnh hoạn và đau thương.

Thế nhưng, điều lạ là tôi không thấy sợ. Lo lắng, có. Rợn người, có. Nhưng nỗi sợ tột cùng như trong Little Nightmares 2 thì không còn.

Có lẽ vì game nhẹ tay hơn trong cách tạo ác mộng. Chỉ có một phân đoạn – khi tôi phải chạy trốn khỏi một con quái vật nhện khổng lồ – khiến tôi phải tạm dừng để… thở. Ngoài ra, Little Nightmares 3 mang cảm giác “buồn” nhiều hơn là “sợ”.

Đây không phải là game khiến bạn hét lên, mà là game khiến bạn lặng im.

Khi lối chơi đơn giản trở thành con dao hai lưỡi

Gameplay của Little Nightmares 3 giữ nguyên công thức: Ẩn nấp, Giải đố môi trường, Chạy trốn khỏi quái vật.

Tuy nhiên, phiên bản này giới thiệu cơ chế hai nhân vật – Low và Alone, mỗi người có kỹ năng riêng: Low cầm cung, bắn dây và nút bấm ở xa. Alone dùng cờ-lê lớn để phá vật cản và đập tường.

Ý tưởng này ban đầu rất hấp dẫn, nhưng thực tế thì… mất cân bằng. Low được sử dụng thường xuyên hơn nhiều, khiến người chọn Alone trong chế độ co-op gần như chỉ đóng vai phụ.

Nếu bạn chơi song song với bạn bè, đây là một thiếu sót lớn. Game không hỗ trợ couch co-op (chơi cùng người ngồi bên cạnh), chỉ có online co-op, nên việc chia sẻ khoảnh khắc cùng người thân trở nên khó khăn hơn.

Bù lại, Supermassive hào phóng khi cho phép Friend Pass – chỉ cần một người mua game, cả hai đều có thể chơi online cùng nhau. Một chi tiết đáng quý trong thời buổi DLC đắt đỏ.

Các màn chơi nhìn chung dễ, nhưng chương cuối – nơi xuất hiện cơ chế hai thế giới song song – thực sự là điểm sáng. Việc chuyển đổi giữa hai không gian để giải đố, tìm đường, hay phát hiện cánh cửa ẩn tạo ra cảm giác cực kỳ thú vị. Tiếc rằng ý tưởng này chỉ được dùng một lần duy nhất. Nếu được khai thác nhiều hơn, nó có thể đã biến Little Nightmares 3 thành một kiệt tác puzzle-horror.

Một cơn ác mộng hiền lành nhưng vẫn đáng nhớ

Khi dòng chữ “The End” hiện lên sau hơn 4 tiếng, tôi không cảm thấy sợ hãi – mà là một nỗi buồn kỳ lạ. Tôi tiếc cho hai nhân vật, tiếc cho những câu chuyện chưa kể, và tiếc vì trò chơi dừng lại đúng lúc nó bắt đầu chạm được vào điều sâu sắc nhất: sự tổn thương của tuổi thơ.

Little Nightmares 3 không cố gắng hù dọa bạn bằng tiếng thét, mà chọn cách thì thầm vào tâm trí: “Điều đáng sợ nhất không phải là quái vật. Mà là cô đơn.”

Little Nightmares 3 không phải cơn ác mộng đáng sợ nhất, nhưng chắc chắn là cơn ác mộng khiến ta muốn mơ lại.

Điểm mạnh: bầu không khí xuất sắc, đồ họa đẹp, câu chuyện gợi mở cảm xúc, có chiều sâu ẩn dụ.

Điểm yếu: gameplay cơ bản, nhân vật phụ bị lép vế, thiếu yếu tố kinh dị mạnh, không có local co-op.